Bạn có thể download file
sách Đối Thoại Với Thượng Đế Quyển 1, 2, 3 ở link https://bit.ly/2xQwGH1
ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ - QUYỂN 4
Neale Donald Walsh
Người dịch: Vivy Le
LỜI TÁC GIẢ
Tôi biết rằng trong
quyển xuất bản gần đây nhất của bộ Đối Thoại Với Thượng Đế - Quyển Về Nhà Với Thượng
Đế Trong Cuộc Sống Vĩnh Hằng, được viết và xuất bản 10 năm trước, đã chỉ ra
rằng đó sẽ là quyển cuối cùng được xuất bản và phát hành từ những cuộc trò
chuyện này. Nhưng cuộc sống lại là những mảnh ghép luôn luôn thay đổi, và vì
Chúng Ta Là Một Với Thiên Chúa, chúng ta có khả năng sáng tạo ra cái mà các nhà
làm phim vẫn gọi là “phiên bản khác của đại kết cục” cho bất kì câu chuyện nào.
Và đó chính xác là những gì đang diễn ra ở đây. Có vẻ như Tầng Siêu Nhận Thức
đã có một quyết định mới (Tầng nhận thức của tập thể các linh hồn).
Tôi đã có thể giữ cuộc
trò chuyện này cho riêng tôi nhưng bên trong tôi kêu gào “Đừng hòng nhé”. Tôi
cảm thấy mình đã giữ lời hứa với Thượng Đế là tôi sẽ làm tất cả những gì có thể
để đưa thông tin quan trọng nhất mà tôi từng được nhận này đến với thế giới
thông qua việc xuất bản đoạn đối thoại mới nhất với Thượng Đế được chép lại
chính xác từng từ một này. Thông tin được biểu lộ cho tôi có thể thay đổi kinh
nghiệm sống của hàng triệu người khắp thế giới.
Không chấp nhận cái cách
mà tất cả các tôn giáo lớn chính trên thế giới truyền đạt những hiển lộ linh
thiên của Thượng Đế đến con người theo cách họ đã làm trong suốt chiều dài lịch
sử, tôi hoàn toàn hiểu rõ nếu vài người cảm thấy sự kiện một ân phước như thế
này sẽ không thể nào xảy đến với một kẻ có một cuộc đời tuyệt đối không hoàn
hảo và đầy rẫy sai lầm như là tôi đây. Tuy vậy, tôi luôn nói thế này, rằng đó
không phải là tôi, với danh xưng của một cá nhân, đã nói chuyện cùng Thượng Đế,
nhưng là tất cả chúng ta đều đang nói chuyện với Ngài mọi lúc. Chỉ là hầu hết
mọi người gọi những cuộc trò chuyện này bằng những cái tên khác mà thôi.
Tất cả chúng ta đều có
thể truy cập vào nguồn trí tuệ cao nhất ở sâu trong chúng ta, chúng ta được mời
gọi để nhận thức rằng Thượng Đế chính nguồn trí tuệ này đang sống bên trong và
sống thông qua chúng ta. Chính cuộc trò chuyện là sự cô đọng của lời mời gọi
này, trong âm thanh của Đấng Linh Thiêng: “Ta nói chuyện với mọi người mọi lúc.
Câu hỏi không phải là TA NÓI CHUYỆN VỚI AI mà là AI LẮNG NGHE TA?”
Vì vậy, tôi mời các bạn
hãy đặt sang một bên những nghi ngờ tự nhiên có thể nảy sinh đối với nguồn gốc
của những thông tin bạn đọc thấy ở đây, và thay vào đó hay tập trung xem xem
những gì được trao gửi trong quá trình bạn đọc liệu có bất kì ích lợi nào cho
đời sống cá nhân của bạn và một cách rộng lớn hơn, nó có giá trị cho cái hiểu
của bạn về chính Đời Sống hay không.
Nội dung bao gồm nhiều
thông tin và sự sống và cái chết – và cả thời gian giữa 2 ranh giới này. Có lẽ
trong một thời gian khá lâu rồi, bạn chưa đọc một quyển sách nào lại chứa đựng
nhiều dữ liệu về siêu hình học mà bạn chưa bao giờ biết đến như vậy. Một lúc
nào đó trong khi đọc đoạn đối thoại sau đây bạn có thể phát hiện bản thân thốt
lên rằng: “Dù đây là sự phỏng đoán hay là sự thật, nó thật là quá thú vị đi
mất”, nhưng rồi lại tự hỏi chí lí, “Nhưng biết tất cả những thứ này để làm gì,
có giúp ích gì cho đời mình hay cải thiện đời mình lên đâu chứ, và càng ít liên
quan gì tới việc cải thiện cuộc sống trên trái đất này?”
Bạn có thể thấy ở đây là
tôi đã hỏi và hỏi liên tiếp câu này đến câu khác, cố gắng để lái cuộc trò
chuyện này theo hướng có ý nghĩa và thích hợp nhất. Tôi chỉ biết rằng, những
việc đang xảy ra với thế giới hôm nay làm mọi người càng khao khát tìm kiếm một
thông điệp của niềm tin, hi vọng, sự chữa lành và thay đổi. Tôi nhận thấy rằng
cuộc đối thoại gần đây nhất này đã cho tôi tất cả những điều đó, và đây là lí
do vì sao tôi muốn chia sẻ nó với cộng đồng. Sự hoán đổi ở đây bao gồm một vài
đánh giá khó khăn về tình hình của chúng ta hiện nay, nhưng những lời này không
phải đến như những phán xét, mà là những ánh sáng chiếu lên những lời mời gọi
chúng ta cùng nhìn nhận và trao cho chúng ta quyền hành động.
Tôi biết nghe thì thường
lắm nhưng này bạn, Một Tương Lai Tốt Đẹp Hơn cho mỗi cá nhân chúng ta và nếu có
thể thì là cho cả nền văn mình của chúng ta nữa. Rất có khả năng đấy, nếu như
chúng ta chọn lựa nó. Như đoạn đối thoại đã làm rõ, tất cả những gì chúng ta
cần làm là quyết định. Tôi mong bạn sẽ quyết định để ra quyết định sau khi đọc
đoạn đối thoại theo sau đây.
ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ
- QUYỂN 4
LỜI GIỚI THIỆU
Tôi tỉnh dậy từ một giấc
ngủ say vào ngày 2 tháng 8, 2016. Có một Sự Hối Thúc đã lay tôi tỉnh dậy. Tôi
biết cảm giác này rất rõ. Tôi đã không cảm thấy thế này gần 10 năm rồi, nhưng
tôi biết nó rất rõ.
Tôi không biết mấy giờ
rồi, nhưng tôi tự nghĩ: “Nếu bây giờ là 4:34, tôi có cần thêm dấu hiệu nào nữa
không?” Tôi liếc nhìn sang chiếc đồng hồ trên bàn cạnh giường. 4:13 AM. Tất
nhiên rồi, chỉ vừa đủ thời gian để kéo tôi ra khỏi giường cho “cái hẹn” lúc
4:23.
Cuộc đối thoại đầu tiên
của tối với Thượng Đế là 4:23 sáng. Và mỗi buổi sáng trong suốt nhiều tuần lễ
tôi đều bị một cơn hối thúc từ bên trong đánh thức khoảng 4:15 và 4:30: Hãy
quay trở lại cuộc đối thoại nào.
Việc này lập đi lập lại
liên tục suốt nhiều tháng (và sau đó là vài năm liền). I tự hỏi liệu có lời
giải thích nào cho khung thời gian này không nhưng sau chót lại không muốn được
biết nữa.
Khi cuộc đối thoại với
Thượng Đế đầu tiên được viết trên giấy vàng và sau đó được xuất bản thật sự
(Tôi đã được bảo khi đối thoại rằng rồi cuộc nói chuyện này sẽ được xuất bản
nên tôi đã liều gửi nó cho nhà xuất bản), Tôi đã nghĩ rằng có thể việc này có ý
nghĩa quan trọng nào đó. Và khi hơn một triệu người mua quyển sách, và tôi thấy
bản dịch hơn 37 thứ tiếng, tôi đã vô cùng ngạc nhiên đến tin tưởng vào tầm
quang trọng của quyển sách này.
Rồi những lời mời nói
chuyện bên ngoài nước Mỹ được gửi đến và tôi bắt đầu phải lục tìm giấy khai
sinh để làm hộ chiếu. Tôi chẳng thể tìm thấy nó trong đống hồ sơ cá nhân nên
tôi nộp phí cho phòng hồ sơ nơi tôi được sinh ra để yêu cầu một bản sao hợp
pháp.
Tôi đã sốc khi mở phong
bì ra xem giấy tờ:
Giờ sinh: 4:23AM.
Tất nhiên rồi!
Kinh nghiệm kết nối với
Thượng Đế luôn có vẻ như bắt đầu gần thời gian sinh của tôi bằng cách nào đó
trở nên có ý nghĩa đối với tôi. Ít nhất thì, tôi không thể nào lờ đi sự cân đối
hoàn hảo của nó.
Suốt nhiều năm rồi, mỗi
khi tôi thấy mình thức giấc tầm 4:15 vào 4:30 sáng, mắt tôi nhìn trân trân lên
trần nhà, và một năng lượng chạy vòng trong thân tôi, tôi biết là nó đang bắt
đầu. Tôi ra khỏi giường ngay lập tức và chạy nhanh tới máy tính cá nhân, và để
đầu óc tôi mở rộng đón nhận tất cả những gì đang tuôn đến.
Và như vậy, vào ngày 2
tháng 8, 2016. Tôi chỉ vừa quăng mình ra khỏi chăn mền và ở đây với bàn phím
này. Chỉ duy nhất một điều là tôi đã không nghĩ là mình lại bắt đầu đối thoại
trở lại.
Hãy để tôi giải thích.
Tất cả chúng ta đều có
cái mà tôi gọi là cuộc đối thoại với Thượng Đế mọi lúc. Điều này đã được nói rõ
trong trang thứ 5 của hơn 3000 trang sách đã được xuất bản của bộ sách Đội
Thoại với Thượng Đế. Cho nên, trải nghiệm của tôi không phải là độc nhất hay
hiếm gặp. Cái có thể là hơi hiếm đó là tôi đã viết những trải nghiệm sâu sắc
nhất của tự thân tôi ra giấy và mang chúng gửi đến một nhà xuất bản – và anh ta
thật sự đã in chúng ra và đặt lên kệ của những nhà sách.
Tôi đã hiểu ra và cũng
kinh nghiệm được rằng tất cả chúng ta luôn được kết nối với Thượng Đế mọi lúc,
và rằng chúng ta rất có thể trò chuyện trực tiếp với Ngài, xin Ngài hướng dẫn,
trợ giúp, nâng đỡ để có một cái nhìn sâu sắc bất kì lúc nào chúng ta muốn. Và
đó chính là mục đích của quyển sách. Nó đã được gửi đến với thế giới để mở cánh
cửa của kinh nghiệm kết nối này với mọi người, để mời gọi tất cả thiết lập một
mối quan hệ riêng tư với Thượng Đế.
Khi cảm thấy thấy tôi phải trò
chuyện với Ngài và rằng cảm giác “đã tới lúc” tiếp xúc với
Ngài bắt đầu phát tín hiệu từ một cảm giác không thể làm lơ nổi từ sâu trong
tâm hồn, và cùng lúc đó là một cảm giác xâm chiếm lấy tôi, và tôi đã không trải
qua cảm giác này suốt 10 năm rồi. Vì vậy tôi đã luôn nghĩ rằng tôi sẽ không còn
có cảm thấy thế nữa.
Ồ, tôi đã biết tôi sẽ
lại bắt đầu viết tiếp, tôi sẽ luôn viết một thứ gì đó. Một bài báo có tờ
Huffington. Một bài blog để kết nối người theo dõi quyển sách. Một bài đăng
Facebook. Một câu trả lời khi ai đó đăng vào trang Hỏi Neale. Hay
cả một quyển sách dài tìm hiểu cặn kẽ về những thông điệp tôi đã được tiếp
nhận. Bất cứ cái gì.
Nhưng thêm một cuộc đối
thoại trên giấy với Thượng Đế? Trò chuyện song phương với Đấng Thánh Thiên? Tôi
đã nghĩ những ngày ấy đã qua rồi. Tôi đã nghĩ rằng quá trình đã hoàn tất.
Nhưng tôi đã lầm.
ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ
- QUYỂN 4
CHƯƠNG 1
Con đã không nghĩ mình
sẽ lại trò chuyện với Ngài. Con cứ tưởng quá trình đã hoàn thành rồi chứ?
Giờ vẫn còn một lần nữa.
Một lời mời gọi nữa. Con yêu quý.
Con đã luôn chấp nhận
hai lời mời gọi: Thay đổi cách hiểu về Thượng Đế và Mang trả mọi người về với
chính họ. Con nghĩ vậy là hết rồi.
Ta biết. Lúc đó chưa đến
lúc cho lời mọi gọi thứ 3.
Bây giờ đã đúng thời
điểm?
Bây giờ đúng lúc rồi.
Okay. Cái thứ 3 là gì ạ?
Và đây có phải là lời mời cuối cùng?
Đúng vây. Đây là lời mời
gọi cuối. Và nhân tiện, tất cả những lời mời này không chỉ dành cho con. Chúng
là cho tất cả mọi người tuy rằng không phải ai cũng sẵn sàng đón nhận chúng.
Những ai sẽ chấp nhận
lời mời tự họ sẽ nhận biết.
Con hiểu rằng tất cả những
thông điệp không chỉ là cho con. Con đã luôn biết thế về cả 2 lời mời đầu tiên.
Và đây là lời mời thứ 3
và cũng là cuối cùng. Bởi vì đây là Thời Điểm Hoàn Hảo để Tiến Bộ trên hành
tinh của các con.
Nghe thật hào hứng quá,
đặc biệt là khi mọi thứ có vẻ như ngược lại. Có vẻ như nền văn minh của chúng
con đang đi thụt lùi. Cảm thấy như chúng con đang trở nên ngày càng ít nhân
đạo, ít kiên nhẫn, ít khả năng kiểm soát ham muốn chiều chuộng bản thân (để khi
tức giận ta không nói lời tổn thương), ít cả khả năng để thiên thần trong bản
chất chúng con hiển lộ.
Ta mừng là con có thể
nhìn thấy những điều này, trải nghiệm chúng, bởi vì khi con chú ý tới những
việc xảy ra trong con và quanh con, và hành động theo những gì con cảm nhận
thấy đang réo gọi con đáp trả từ bên trong – Con không cần lo lắng điều chi cả.
Uhm, mọi thứ đối với con
sao có vẻ tệ quá, nhưng không biết liệu con lại đang để những phán xét của mình
về sự việc làm con không thể nhìn nhận mọi thứ một cách rõ ràng hay không. Ý
con là, trên hành tinh này có rất nhiều việc đang diễn ra mà con nghĩ là không
nên có tí nào.
“Nên” hay “Không nên”
xảy ra không phải là vấn đề ở đây con à. Mà là về việc những gì đang xảy ra bên
trong kinh nghiệm của cá nhân con cũng như kinh nghiệm của cái tập thể gọi là
nhân loại – và làm cách nào con có thể thay đổi cái phần mà con cho là tệ hại
nhất một cách nhanh chóng nhất.
Đây là Thời Điểm Hoàn
Hảo để con bắt đầu thực hiện những thay đổi đó, bởi vì tất cả những gì đang diễn
ra – môi trường, chính trị, kinh tế, xã hội và tâm linh – đều đang cho con thấy
các dấu hiệu về việc con phải thực hiện nó ra sao một cách hiển nhiên và không
thể nhầm lẫn, không thể tranh cãi và sáng rõ nhất.
Và vì vậy, đã đến lúc
cho lời mời gọi thứ 3.
Okay, con sẵn sàng rồi.
Chúng con đã sẵn sàng. Lời mời gọi thứ 3 là gì ạ?
HÃY ĐÁNH THỨC NHÂN LOẠI.
ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ
- ĐÁNH THỨC NHÂN LOẠI - AWAKEN THE SPECIES - QUYỂN 4
CHƯƠNG 2
Chà, nghe ít tham vọng
quá ha.
Đối với Thượng Đế thì
liệu có điều gì là quá tham vọng không?
Ý con là đối với con cơ.
Ý ta cũng là vậy.
Con hiểu ý Người rồi.
Thiệt không? Hay
con lại quên mất mình Là Ai rồi?
Không, Dạ, có. Một cách
hiểu nào đó thì con không hành động như thế. Ý con là, đầu óc con hiểu là
Thượng Đế trú ngụ bên trong con, rằng con chính là thể tánh của Thiên Chúa, con
chỉ là không kinh nghiệm được mình có những khả năng hành động tương tự mà
thôi.
Có lẽ con có thế mong
muốn bắt đầu khả năng ấy.
Nói thì dễ hơn làm đấy
ạ.
Con chỉ cần cứ tiếp tục
nói ra sự thật ấy, con sẽ thấy nó trở thành sự thật thôi. Nhưng con không thể
đánh thức nhân loại cho tới khi con đánh thức chính con dậy đã.
Con hiểu con hiểu… Con
đang cố hết sức đấy ạ.
Có lẽ con muốn cố gắng
hơn tí nữa đấy. Đây là Thời Điểm Hoàn Hảo để Tiến Bộ.
Ngài đang nhấn mạnh điểm
này
Vậy con sẽ cố gắng hơn
chứ? Tất cả các con thì sao?
Con không thể phát biểu
thay mặt ai khác được, nhưng con tham gia chắc rồi. Ngài nói con nghe đi, làm
cách nào con có thể đánh thức mình nhanh chóng hơn? Không có ai trên trái đất
này lại không muốn biết làm cách nào để thức dậy.
Cách nhanh nhất để thức
tỉnh nhanh hơn chính là trở thành nguyên nhân khiến ai đó thức tỉnh nhanh hơn.
Nhưng làm cách nào mà
con có thể “trở thành nguyên nhân” để ai đó khác thức tỉnh khi
con vẫn chưa thức tỉnh?
Việc này thú vị đây này.
Đây chính là điều được gọi là Tính Đối Nghich Thánh Thiên – khi cùng một lúc,
cả 2 sự thật đối lập cùng tồn tại cùng một nơi.
Sự thật là các con đã
thức tỉnh, con chỉ không biết mà thôi. Cũng vì vậy mà các con vẫn chưa
tỉnh thức.
Vì con vẫn chưa thức
tỉnh về việc rằng các con đã thức tỉnh, vì vậy con cảm giác như thể
mình vẫn chưa thức tỉnh.
Ngài sẽ giúp con hiểu
chỗ đó chứ? Con cảm thấy như thế chúng ta lại vừa đi một vòng về chỗ cũ ở đây.
Con có bao giờ nghe thấy
một âm thức lúc ngủ rồi tưởng rằng âm thanh đó là một phần của giấc mơ, chỉ để
ngạc nhiên nhận ra là các con thực ra chẳng phải đang ngủ gì cả.
Vâng, điều này xảy ra
với tất cả mọi người.
Nó là như vậy đó con.
Okay, vậy cứ chấp nhận
là con đã thức tỉnh đi, nhưng chỉ là con chưa nhận ra mà thôi. Làm cách nào để
con nhận ra là con vẫn đang tỉnh táo?
Con có bao giờ tỉnh giấc
vì sợ khi gặp ác mộng không?
Vâng, một lần nữa, tất
cả chúng ta đều đã có kinh nghiệm này.
Vào lúc này, các con
đang bị đánh thức vì nỗi sợ, từ một số tình trạng trên chính hành tinh của các
con, một số trong chúng đã thật sự trở thành cơn ác mộng.
Con đã nói ra rồi đó,
cảm giác là nhân loại các con đang đi thụt thùi.
Đôi khi trong chính cuộc
đời con, chứ không nói đâu xa tới nhân loại.
Quan sát thấy những điều
này là rất tốt. Nó làm cho con nhận ra con đã thức tỉnh, và rằng đây chẳng phải
chỉ là một giấc mơ tồi tệ, nó chính là thực tại mà con không còn chọn lấy nữa.
Mỗi ngày con lại càng
nhận thức rõ về những gì đang diễn ra, và đó là cách giúp con nhớ lại Con Là Ai
– và thúc đẩy con bắt đầu hành động như là chính mình.
Đó là tất cả những gì
cần phải xảy ra ở đây. Đó là tất cả những gì các con cần để tất cả đều thấy sẵn
sàng nhận ra cách con đã thức tỉnh và kết thúc tình trạng ác mộng này. Con chỉ
cần thức tỉnh nhận thức rằng con đã thức tỉnh rồi,
và con có thể làm điều gì đó về những việc đang diễn ra xung quanh con.
Con không chắc rằng con
đã sẵn sàng thử cứu thế giới đâu ạ.
Không liên quan tới việc
giải cứu thế giới gì đâu con. Mà là về chính con đường tâm linh con đang đi. Về
sự tiến hóa của chính cá nhân con. Đó có là là trải nghiệm hào hứng và say mê
nhất mà con từng có kể từ khi sinh ra đấy.
Và thế giới nữa, nó cũng
sẽ thay đổi thật đấy, được cứu rỗi thật đấy, từ quyết định sẽ hành động như Con
Người Thật Của Con (Who you really are) – nhưng giải cứu thế giới sẽ không phải
là trọng điểm được nhắm tới ở đây.
Chính sự tiến hóa của cá
nhân con là trọng điểm và mục đích của mỗi bất cứ thay đổi nào con thực hiện
khi con sống và kinh nghiệm thế gian này.
Nếu như khao khát của
con là thể hiện ra Con Người Thật Của Con và cách con chọn để thực hiện nó là
giúp chấm dứt sự khổ đau của kẻ khác, mang tới sự chữa lành cho hành tinh, và
tạo những ảnh hưởng tích cực tới đời sống của những người con thương yêu, thì
con sẽ không cảm thấy bị đè nặng bởi bất cứ “nhiệm vụ nào quá lớn”, nhưng thay
vào đó, con sẽ hân hoan vì cơ hội mà Sự Sống đã trao vào tay con ở Thời Điểm
Hoàn Hảo để Tiến Bộ này.
Lời Mời Gọi thứ 3, hãy
hành động như một phần của quá trình tiến hóa của cá nhân con, con hãy đánh
thức nhiều những thành viên của giống loài các con, những người đã thức tỉnh và
đã nhận biết rằng họ đã thức tỉnh. Sau đó, hãy truyền cảm hứng để họ cũng bắt
đầu hành động trên sự hiểu biết về Con Người Thật Của Họ. Và như vậy, hãy làm
mẫu trước và gọi mời những người khác còn đang ngái ngủ cùng thực hiên các hành
vi tỉnh thức – và con làm việc này là vì sự tiến hóa của cá nhân con đang thôi
thúc.
Cảm ơn Ngày. Con “hiểu”.
Nhưng vẫn còn mắc mứu đôi chút. Nếu như nhiều người đã thức tỉnh, tại sao họ
lại đang không hành động như những kẻ tỉnh thức? Chẳng lẽ Ngài đang nói với con
rằng – không một ai trong số họ - nhận ra là họ đang tỉnh thức sao? Tất cả đều
đang nghĩ rằng họ đang “mơ” giấc mơ mà đôi khi hơi bị giống một cơn ác mộng gọi
là “Tin Thế Giới Ngày Nay” ư?
Không. Nhiều người biết
những gì đang xảy ra là sự thật, và họ cũng đã thức tỉnh về Con Người Thật Của
Họ và cả những điều cần phải làm để đánh thức phần còn lại của giống loài.
Okay, ngay cả là như thế
thì thắc mắc của con vẫn vậy. Nếu có rất nhiều người đã nhận thức rằng họ đã
tỉnh thức, tại sao thế giới vẫn ở hiện trạng ngày nay? Con chính là một ví dụ
chuẩn đây ạ. Mỗi ngày, mỗi việc con nghĩ, nói và làm chẳng giống người đã “tỉnh
thức” tẹo nào. Nếu như con đã nhận biết rằng con đã tỉnh thức, như Ngài nói,
vậy thì tại sao con lại hành xử theo kiểu này?
Bởi vì việc đã tỉnh thức
và biết là con biết …với việc vận dụng được toàn bộ cái con biết vào đời sống
mình…là 2 chuyện khác nhau.
Đôi khi – đặc biệt là
khi con còn rất trẻ và hành động bồng bột – con sẽ khoái giả vờ rằng con chẳng
hiểu biết gì dù con có nhận thức về chúng. Hoặc cố lờ đi sự thật rằng con hiểu
rõ.
Và có đôi khi, con chỉ
đơn giản là quên mất.
Cha của các con có bao
giờ bảo rằng, “vì sao con lại làm thế, đâu phải con không biết?”
Còn phải nói. Con nghe
câu đó cả trăm lần.
Cả 101 lần ấy chứ.
Này con, nhân loại là
một giống loài còn rất trẻ đấy. Các con như những đứa trẻ vậy. Các con là mấy
đứa bé chập chững của vũ trụ này. Vậy nên nếu các con cứ chạy lòng vòng làm đi
làm lại những điều các con tự biết là không tốt cho các con, bởi vì vào lúc này
có vẻ còn vui. Hoặc đơn giản chỉ là các con đã quên mất lời con được dặn dò.
Đây chính là câu chuyện
về kinh nghiệm của tập thể nhận loại trên địa cầu. Các con đã để cho nó cũng
trở nên kinh nghiệm của chính con, mặc dù các con đều đâu phải là không
biết.
Các con không chỉ đang
đứng quan sát những hành vi chẳng lợi lộc gì của kẻ khác, các con con thiệt
tình tham gia vào những hành vi đó.
Nhưng bây giờ là lúc sẽ
lợi lạc cho các con khi dẹp những hành vi trẻ dại đó qua một bên đấy.
Con biết rồi ạ.
Và ta biết là các con
biết rồi. Ta cũng đang nói là vậy đây mà.
Ngay cả những ai chưa biết,
giờ cũng biết rồi.
Nó trở nên thật quá hiển
nhiên với kể cả số người chưa trưởng thành nhất trong giống loài mới nổi các
con, họ cũng không thể không nhìn thấy, không thể không nhận ra, hoặc vờ vịt
rằng họ không biết.
Vậy mà, các con vẫn chưa
hành động như hiểu biết của mình. Các con vẫn chưa vận dụng hiểu biết của mình.
Thế nên con biết, nhưng con vẫn chưa hành động như thể con biết là
con biết. Các con đã tỉnh thức về Các Con Là Ai và Cái Gì Là Sự Thật, nhưng mà
hành động chưa đi đôi với nhận thức. Các con vẫn đang làm như thể con đang đi
trong mơ.
Giờ, nếu con không muốn
đâm đầu vô tường hoặc lộn nhào xuống vực, con sẽ cố mà bừng tỉnh về sự thật
rằng các con vốn đã tỉnh táo rồi, rằng các con chẳng hề đang mộng mị gì về tình
trạng hơi bị giống như một cơn ác mộng trên địa cầu. Và rằng con chẳng hề “thêu
dệt nên nó” hay ảo tưởng gì rằng chính ngày này đây là Thời Điểm Hoàn Hảo để
Tiến Bộ trong quá trình tiến hóa của con.
Con hiểu rồi! Ngài cứ
nhắc đi nhắc lại và con nắm được rồi. Con hiểu. Và con sẽ cược hết rằng những
người khác cũng đã sẵn sàng hiểu luôn rồi. Đây là một tin tốt lành cho mọi
người.
Đúng vậy. Và Ta đồng cảm
với các con. Ta nhắc lại đấy.
Cả cuộc đối thoại này
con được mời gọi tham gia là để nhắc lại tất cả những điều khác nữa mà ta đã
nói với con ở những cuộc đối thoại khác.
Cuộc đối thoại này là để
con nghe lại một lần nữa, và giờ hiểu rõ mọi thứ. Để ráp tất
cả thông tin lại trong khi con đi dần đến Sự Tích Hợp Toàn Phần, và rồi thoải
mái chấp nhận Lời Mợi Gọi Thứ 3.
Hãy thoải mái mà lay
tỉnh nhân loại, bởi vì thật đây chính là Thời Điểm Hoàn Hảo để Tiến Bộ.
ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ
- ĐÁNH THỨC NHÂN LOẠI - AWAKEN THE SPECIES - QUYỂN 4
CHƯƠNG 3
Tại sao Ngài quan tâm
nhiều đến vây? Con tưởng rằng Chúa thì không đứng về phía nào đối với các vấn
đề thế gian chứ?
Ngài đang nói rằng Ngài
ưu tiên điều gì ở đây chăng, rằng Ngài đang vô cùng lo lắng về cách mà cuộc
sống của con, và của cả mọi thứ khác trên thế giới đang diễn ra sao? Và nếu
Ngài thật sự là Chúa tể vũ trụ này, và Ngài ưa thích một điều gì hơn, tại sao
Ngài lại không thể có được cái Ngài muốn?
Con hi vọng con đang hỏi
những câu hỏi hợp lí bởi vì vài người sẽ đang thấy khó hiểu đấy.
Mọi câu hỏi đều là một
câu hỏi hợp lí. Cơ hội của con (cũng như của tất cả những người tự - xác – định
– mình là người xem việc giúp đỡ người khác trên con đường tiến hóa của họ cũng
chính là một phần của hành trình tiến hóa của chính mình) là làm những gì con
có thể để đánh thức nhân loại, chủ yếu bằng hành vi của chính con. Chính những
điều con làm, chính khi con sống đúng như con người thật của con, con lay tỉnh
người khác, sẽ khiến họ phải giật mình nhận ra họ cũng có thể sống như
vậy.
Ít quan trọng hơn, nhưng
cũng không kém phần giá trị, đó là những gì con nói với người khác. Có đủ can
đảm để chia sẻ những lời nói, những suy nghĩ hay ý tưởng không được chấp nhận
rộng rãi nhưng có thể có lợi cho việc mở ra một lối đi tới sự sáng tỏ hơn cho nhiều
người.
Bây giờ, để ta trả lời
câu hỏi này: Ta không “muốn” con đánh thức nhân loại cũng y như Ta “muốn” không
bất kì điều gì. Hãy hiểu rõ. Thượng Đế không “muốn” bất cứ điều gì. Thượng đế
muốn điều gì, Thượng Đế có điều đó.
Nhưng Thượng Đế có khao
khát (desires). Chính những khao khát của Thượng Đế cung cấp năng lượng cho cỗ
máy của tạo hóa. Khao Khát Thần Thánh chính là năng lượng của vũ trụ.
Được rồi, chúng ta sẽ
dùng từ “khao khát” vậy. Nếu Thượng Đế “khao khát” rằng nhân loại tỉnh thức, và
con cho rằng việc này là để bảo toàn và cải tiến sự sống – vậy liệu có lí gì
điều này lại không xảy ra không?
Thượng Đế không khát
khao một kết quả cụ thể nào sẽ diễn ra cả, nhưng mong toàn bộ chúng sinh trong
Vũ Trụ của Thượng Đế được trao đầy đủ quyện hạn để sáng tạo ra những điều chúng
muốn.
Nếu như tất cả chúng
sinh không có lựa chọn nào hơn là thực hiện chính xác những gì Thượng Đế yêu
cầu, các con sẽ sống trong một thế giới toàn máy móc tự động, người máy và trí
tuệ nhân tạo.
Và mục đích mà Thượng Đế
sáng tạo ra chúng sinh đã thất bại toàn tập từ lúc bắt đầu – mục đích đó là để
Thượng Đế kinh nghiệm chính mình như là Người Có Tự Do Ý Chí Để Tạo Ra Kinh
Nghiệm Của Chính Mình.
Một điều rất quan trọng
cần phải hiểu đó là Thượng Đế là Đấng Sáng Tạo và cũng là chính Những Sáng Tạo
của Người. Không có sự khác biệt nào.
Con biết điều này. Con
đã nằm lòng rằng không có bất cứ thứ gì không phải là Thượng
Đế.
Sự thật chính xác là như
vậy.
Thượng Đế kinh nghiệm
hành động “sáng tạo”, vì vậy nên không yêu cầu toàn bộ bản thân Thượng Đế phải
tuân lệnh, mà lại đối lập hoàn toàn: bằng các cho phép và trao quyền cho tất cả
sáng tạo của Thượng Đế tự sáng tạo bất cứ thứ gì chúng muốn. Đó chính là sức
mạnh mà cả nhân loại đã được trao nhận.
Thế bây giờ con đó hiểu
chưa? Khao khát của ta không phải là nhân loại tỉnh thức toàn bộ. Khao khát của
ta là Con luôn luôn được có quyền sáng tạo, thể hiên và trải
nghiệm bất cứ điều gì con muốn. Nếu như cái con muốn là thức tỉnh, thế thì
tuyệt vời. Nếu cái con muốn là không thức tỉnh, ổn thôi. Ta không có mong muốn
gì trong vấn đề này, ngoại trừ mong muốn của con được hoàn thành.
Thế tại sao Ngài lại mở
rộng tới Lời Mời Gọi Thứ 3. Không phải chúng con kêu gọi Ngài, mà có cảm giác
là Ngài đang tìm tới chúng con.
Chính là các con tìm tới
ta đấy chứ. Các con đã yêu cầu ta, tất cả các con yêu cầu ta giúp đỡ. Mọi điều
các con nghĩ, nói và cầu nguyện đều nói với ta rằng các con muốn cuộc sống thay
đổi. Và rằng các con muốn đời sống trên Trái Đất khác đi.
Các con tưởng rằng ta
không nghe thấy sao?
Điều rõ ràng là cách duy
nhất để cuộc sống của chính con, và của cả nhân loại trở nên khá hơn là bằng
cách thức tỉnh. Và vì vậy, thức tỉnh đã trở thành kế hoạch.
Nhưng đây là kế hoạch
của các con¸lời nguyện cầu của các con, đây chính là điều mà con
muốn. Vai trò của ta đơn giản chỉ là trao quyền cho các con thực hiện
điều con ước mong.
Đó là lí do ta mở rộng tới Lời Mời Gọi Thứ 3.
Con xin lỗi, nhưng nó
vẫn thấy giống như “Lời Mời” là Ngaì đang tìm tới chúng con.
Ta sẽ trả lời con. Nhưng
trước tiên, con hãy trả lời ta điều này nhé. Bởi vì những người đang theo dõi
cuộc trò chuyện này có lẽ đang tự hỏi: Vì sao những điều này lại quan trọng với
con thế? Vì sao con lại dành nhiều thời gian cho câu “Ai đang hỏi ai?”
Bởi vì nếu như tất cả là
Ngài tìm đến chúng con, sẽ cảm thấy rất giống một lời yêu cầu, không phải như
một cơ hội, như một mệnh lệnh, không phải lời mời. Con biết rằng Ngài không ra
lệnh hay đưa chúng con “10 điều răng”, nhưng lời mời này của Ngài có thể đối
với nhiều người rất giống mấy cái phim mafia, kiểu như khi ông trùm Corleone
nói: “Tôi sẽ đưa ra một đề nghị anh ta không thể nào từ chối.” Ý con không phải
đang so sánh Ngài với mafia, nhưng…ý con là…có ai lại nói không với Thượng Đế
cơ chứ?
Thật ra là có nhiều
người như vậy lắm con.
Được rồi, con đáng lẽ ra
không nên hỏi…nhưng câu hỏi thực sự là: Đây có phải là một “mệnh lệnh” từ Thiên
Chúa không? Có phải Ngài đang ra lệnh cho chúng con đấy không.
Không. Như con đã chỉ ra
đấy, ta không “ra lệnh” gì cho bất cứ ai cả. Ta không cần.
Hãy nghĩ như thế này.
Nếu một người bạn hay người thương gõ lên cửa nhà con, là con tìm đến họ, hay
họ tìm đến con?
Tất nhiên là họ tìm con
rồi.
Và nếu như con mở cửa
mời họ vào nhà, lời mời của con có phải là mệnh lệnh không, hay là một câu trả
lời đầy thương mến vì họ đã đến gõ cửa nhà con?
Tuyệt quá. Thật là phép
liên tưởng tuyệt vời. Vậy Ngài đang bảo là chúng con gõ cửa nhà Ngài?
Con thân mến, các con
muốn dỡ cả cửa nhà ta ra đấy chứ. Con và phân nửa nhân loại.
Con không nghe thấy
tiếng kêu gào to của nhân loại ư?
“Hãy giúp chúng tôi! Ai
đó, làm ơn, giúp chúng tôi thay đổi những điều này”
Vâng, con nghe thấy.
Phát ra từ trong trái tim con. Con nghe thấy.
Và vì vậy ta mở rộng đến
Lời Mời Gọi Thứ 3.
Sẽ vẫn có nhiều người
nói rằng: Chính Ngài mới là Thượng Đế, không phải chúng con. Thay vì kêu
gọi con người đánh thức nhân loại, sao Ngài không
làm ngay luôn đi?
Khi ấy hãy nhắc lại cho
họ,lặp tới lặp lui rằng: chức năng của Thượng Đế là trao quyền cho các con để
các con làm điều gì con muốn làm, không phải làm thay cho con.
Vai trò của ta là cho
con tự do và phương tiện để khở tạo ra thực tế của các con, sản sinh là tương
lai của các con, dẫn đưa đến kết quả của các con.
Điểm chính là đây là để
luôn giữ con ở vai trò Người Sáng Tạo.
Ta chưa bao giờ có ý
định để loài người làm công nhân dây chuyền lắp ráp, gắn mọi thứ lại với nhau
từ bản thiết kế của ta. Ý định của ta từ khởi thủy là đặt các con ở bàn thiết
kế, tự vẽ lên đồ án của các con.
Nếu vậy Ngài là
ở dây chuyền sản xuất ư, Ngài đang lắp ráp các bản thiết kế của chúng con!
Đến lượt ta phải nói,
“Phép liên tưởng tuyệt quá.”
Dây chuyền lắp ráp cung
cấp các phương tiện mà nhà thiết kế đưa ý tưởng thành hiện thực. Tuy nhiên,
trong trường hợp này thì vẫn có vài hạn chế. Ta sẽ không lắp ráp thành phần làm
nổ banh cả nhà xưởng.
Chúng ta đang nói theo
lối ẩn dụ ở đây, tất nhiên rồi.
Thế thì chúng con có thể
ngừng cách đời sống đang diễn ra trên Trái Đất…
…nếu đó là điều con
chọn…
… Nhưng chúng con không
thể “tháo rời” cả “dây chuyền sản xuất”. Chúng con có thể gây ảnh hưởng đến
thực tế gần, nhưng không thể tác động lên Hiện Thực Tối Hậu.
Đúng là vậy. Con đã nắm
được rồi đấy. Con đã hiểu được rồi.
Vậy, cứ bám theo ẩn dụ.
Ngài đang mời gọi chúng con cho bản thảo của mình một mồi lửa ạ.
Chính xác. Và hãy nhận
ra rằng, ngay lúc này, một vài trong số các con – một phần trăm nhỏ trong các con,
nhưng đã đủ nguy hiểm cho các con – đang xử xự như những đứa trẻ chơi với những
que diêm đấy.
Uh-oh
Đúng vậy. Nhưng vì vậy
mà đây chính là Thời Điểm Hoàn Hảo để Tiến Bộ.
Bởi vì chúng con bắt đầu
thấy nóng?
Vậy… để bám theo câu
chuyện…phải, các con đang cảm thấy nóng và con vẫn có thể lấy mấy cây diêm ra
khỏi tay chúng.